Như thường lệ, khi tiếng chim hót những tiêng báo hiệu đầu tiên vào buổi sáng, tôi hiểu rằng thêm một ngày mới bắt đầu. Từ ngày chính thức không còn bận tâm với công việc làm trong hãng sau khi cả hai vợ chồng nghỉ hưu. Chúng tôi thấy mọi ngày như mọi ngày là ngày nghỉ, không còn có cái cảm xúc lâng lâng sung sướng khi được nghỉ cuối tuần, hay nghỉ phép dài hạn, thời giờ hầu như lắng động không còn cái cảnh sáng tờ mờ phải bật dậy theo lệnh của cái đồng hồ báo thức, lo vệ sinh cá nhân, thay quần áo vội vã, trong khi bà xã gấp rút trong nhà bếp lo thức ăn trưa mang theo trong khi tôi ra xe chuẩn bị đi làm.
Friday, June 11, 2010
Cái lỗ làm khổ con người .

Thursday, June 10, 2010
Câu chuyện của Lão Làm Vườn

Trên miếng vườn nầy ba tôi cất môt cái nhà nho nhỏ, lợp tranh có ba gian gọn gàng để cho gia đình có dịp về thăm vườn có nơi ăn ở. Có lẻ ba tôi nghỉ rằng sau nầy khi về già, người sẽ về thường xuyên sống trong cái cảnh vườn tược, vui thú điền viên.
Miếng thịt chuột
Thời thơ ấu, tôi sống ở Bình Dương, thị xã Phú Cường ( Thủ Dầu Một). Xung quanh nhà tôi có rất nhiều thành phần dân cư sống lẫn lộn trong một khu phố mà người Hoa cũng khá đông. Người Hoa sống chủ yếu về nghề buôn bán, nếu không chế biến thức ăn thì cũng mua bán thu gom các loại nông sản như đậu phọng, hồ tiêu, hạt điều ..v..v.. và bán lại cho người bán lẻ để kiếm lời hoặc cung cấp cho các công ty xuất cảng ra nước ngoài.
Subscribe to:
Posts (Atom)